Hỗn Loạn Giới Hải, Phúc Thành.
Thiên Ung Vương mục kích đỉnh phong chi chiến, lòng dạ ngổn ngang trăm mối trở về, thân ảnh đơn độc ngồi giữa đại điện trống không, đôi mắt vô thần, không sao ngăn được dòng hồi tưởng cuộn trào, gương mặt còn chưa hết vẻ kinh hoàng, tim vẫn đập thình thịch.
“Lão Từ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mau nói cho ta biết với.”
Luyện khí đại sư Lâm Nguyên sải bước vào điện, ngồi xuống cạnh Thiên Ung Vương, hơi thở gấp gáp, ánh mắt đầy vẻ mong chờ.
“Chuyện này... biết phải bắt đầu từ đâu đây?”