"Nhóc con, sợ không?"
Liễu Nam Sanh khẽ nói.
"Không sợ." Trần Thanh Nguyên bình tĩnh lạ thường, trên mặt không chút sợ hãi.
"Ngươi thật trầm ổn, không lo ta bỏ ngươi mà đi sao?"
Lúc này, Liễu Nam Sanh vẫn còn tâm trạng đùa cợt. Không phải nàng nắm chắc đối phó được quần hùng trước mắt, mà lo Trần Thanh Nguyên không chịu nổi áp lực, trò chuyện đôi câu để giải tỏa căng thẳng.