Giang Nam mùa hạ, dẫu cho tiên nhân trên trời có ghé qua cũng phải lưu luyến không nỡ rời đi.
Giang Nam mùa hạ, là lúc gió thổi chăm chỉ nhất trong năm.
Đứng trên lầu cao, gió mát rượi mà cũng vội vã.
Thương Nguyệt Tâm Ngâm đứng lặng trong gió, long bào màu vàng sẫm bị thổi phồng lên, xào xạc vang, nhưng nàng lại bất động.
Ánh mắt khi thì nhìn về phía tiên sinh, khi lại đảo xuống phía dưới.