Sau khi ba người kia rời đi, Hứa Khinh Chu lại ngồi xuống trước bàn, nhìn bản thảo luật pháp của Lục bộ mà hắn tự tay soạn thảo, day day khóe mắt đã mỏi mệt.
Kế hoạch là kế hoạch, hiện thực là hiện thực. Thương Nguyệt cần thay đổi quá nhiều, công việc tự nhiên cũng chất chồng, không thể hoàn thành trong một sớm một chiều.
Ngàn đầu vạn mối rối bời, như tơ vò làm sao gỡ? Đó là một vấn đề.
Chém, hay là...
Có kiếm, cũng cần có thước để đo lường, đó chính là pháp luật.