Bên cạnh gã còn có hai kẻ đồng hành, hiển nhiên coi gã là kẻ cầm đầu.
Dư Khuyết bình tĩnh mở mắt, nhìn thẳng vào người nọ.
Thiếu niên áo gấm lập tức nhíu mày.
Đối phương đưa ngón tay chỉ vào Dư Khuyết, quát: "Ta không thích ánh mắt này của ngươi. Nhưng nể tình ngươi cũng coi như hạt giống vượt qua huyện khảo, có thể qua đây, đứng bên cạnh ta.”
Dư Khuyết đưa mắt nhìn quanh, lập tức phát hiện những gương mặt xung quanh đều rất quen thuộc, liền đoán ra thân phận của người nọ.