Thạch Hi Nguyệt cảm thấy hôm nay thật là xui xẻo. Vốn dĩ nàng vẫn tự hào là "Âu Hoàng Nữ", nào ngờ hôm nay lại gặp phải kẻ cướp tiền.
Quả nhiên, có của không nên khoe ra, mới đó đã bị tiểu nhân để ý.
Thạch Hi Nguyệt chỉ còn biết trông chờ vào tài ăn nói của mình để thuyết phục bọn chúng. Đánh nhau thì không thể, nàng hiện tại chỉ mới đạt tới Trúc Cơ cảnh, lấy gì mà đấu?
Nhưng nàng cũng không muốn chết. Trên người nàng toàn là trang bị quý, đều là rút thưởng mà có. Nếu bị giết, bất kỳ món nào rơi ra cũng là tổn thất lớn.
"Này này, mở cửa làm ăn, ta may mắn rút thưởng trúng, các ngươi đường đường là đại công hội như thế này chẳng lẽ lại không chơi đẹp được sao?"