"Tiểu Trần, ngươi làm sao vậy?"
Khi Cố Thu Tuyết mở cửa, liền thấy Lâm Tễ Trần được Nhậm Lam dìu về.
Lâm Tễ Trần mồ hôi nhễ nhại, ánh mắt đờ đẫn như một cái xác không hồn, khiến Cố Thu Tuyết giật nảy mình.
Nhậm Lam chột dạ vội vàng giải thích: "Thu Tuyết tỷ, hắn ít vận động, vừa rồi chạy hơi xa nên mệt thôi."
Cố Thu Tuyết không nghi ngờ gì, vội vàng đỡ Lâm Tễ Trần vào trong, để hắn ngồi xuống ghế.