Mọi người cũng đều chú ý tới việc Lâm Tễ Trần chọn thành trì đã đổi màu, đều cảm thán vận khí của tiểu tử này thật tốt, nhặt mót cũng có thể vớt được một tòa thành trì màu đỏ.
"Tiểu sư đệ vận khí của đệ thật tốt, không giống như ta, mọi người chọn xong hết rồi, ta chỉ lấy được một tòa thành trì màu vàng." Nam Cung Nguyệt hâm mộ nói.
Lâm Tễ Trần khẽ cười nói: "Hay là chúng ta đổi đi?"
Nam Cung Nguyệt lại lắc đầu: "Không cần, đệ cứ ra sức lập công đi, đối với việc sau này đệ thăng chức trong tông môn rất có ích đấy, ta có chỗ dựa, không cần lập công gì cả."
Lâm Tễ Trần dở khóc dở cười, lần đầu tiên nghe thấy có người nói chuyện dựa vào quan hệ một cách hùng hồn như vậy.