Hồ Thất Nhi ngơ ngác nhìn Hùng Dạng Tử và Giao Long kịch chiến trên lôi đài, trong mắt đầu tiên là vui mừng, sau đó kinh ngạc, cuối cùng là phẫn nộ.
“Là hắn, ta có thể khẳng định, hắn là Hùng Dạng Tử!”
“Nhưng vì sao hắn lại xuất hiện ở đây, hơn nữa... hình như đã trở thành... sủng vật của tên tu sĩ Nhân tộc kia.”
“Nhân tộc đáng chết! Nhất định là hắn bức bách Hùng Dạng Tử, khiến nó thần phục, luân lạc thành nô lệ của nhân loại!” Hồ Thất Nhi nắm chặt quả đấm nhỏ, hận không thể xông xuống giải cứu ân nhân của mình.
Tỳ nữ Tiểu Ngọc cũng căm tức bất bình, đau lòng nói: “Hùng thiếu hiệp nhất định đã chịu sự tra tấn phi nhân của tên tu sĩ này, nếu không một anh hùng như hắn, ngay cả Khổng Tước Yêu Tộc cũng không thể khiến hắn cúi đầu, sao hắn có thể cam tâm tình nguyện làm tọa kỵ của Nhân tộc chứ!”