"Sư phụ, thanh Ám Dạ này, ta vẫn luôn mang theo bên mình, giống như người vẫn luôn đeo Bạch Ngọc Trâm mà ta tặng vậy, người chỉ điểm ta tu luyện, dạy ta kiếm đạo, cứu ta tính mạng, bảo vệ ta chu toàn, đối đãi ta như người thân vậy."
"Người cho rằng ta không có chút cảm giác nào sao? Người cho rằng ta thật sự chỉ coi người là sư phụ của ta thôi sao? Thật không dám giấu diếm, hiếu tâm của ta đối với người, sớm đã biến chất rồi!"
Lời nói táo bạo của Lâm Tễ Trần khiến Lãnh Phi Yên luống cuống tay chân, gò má ửng hồng.
Cái gì gọi là hiếu tâm biến chất?
Lời này hắn sao có thể thốt ra khỏi miệng chứ...