Đôi găng tay trắng như tuyết tuột khỏi đôi tay Lữ Thanh Nhi, một đôi tay ngọc thon dài, mảnh khảnh, đẹp đến mức gần như hoàn mỹ xuất hiện dưới vô số ánh mắt dõi theo.
Mềm mại như tuyết, thanh khiết trắng nõn, tựa hồ không nhiễm chút bụi trần.
Đôi tay thon thả của Lữ Thanh Nhi mang một vẻ đẹp khác lạ, tựa như một tác phẩm nghệ thuật được đúc tỉ mỉ từ bạch ngọc thượng hạng, không tì vết, đủ khiến người ta nâng niu không rời.
Cho nên khi Lữ Thanh Nhi lộ ra đôi tay, đừng nói là ba thiếu niên kia, ngay cả Trì Tô là nữ nhi cũng phải ngẩn người, trong mắt thoáng qua vẻ ghen tị.
Khuôn mặt xinh đẹp bọn hắn đã thấy không ít, nhưng có thể có đôi tay cũng đẹp đến như vậy, bọn hắn thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy.