Ngày hôm sau.
Sáng sớm, Lý Lạc lại được Ngưu Bưu Bưu dâng lên một bữa điểm tâm đại bổ, khiến cho hắn cảm thấy sống mũi nóng hầm hập, luôn hoài nghi có máu mũi sắp trào ra.
Ăn xong điểm tâm, Lý Lạc liền cùng Khương Thanh Nga trực tiếp đi đến tổng bộ Khê Dương Ốc, mà thân là một thành viên của Khê Dương Ốc, Nhan Linh Khanh cùng với Thái Vi, đại quản gia Lạc Lam phủ, tự nhiên cũng không thể vắng mặt.
Trong toa xe rộng rãi, dù bốn người cùng ngồi cũng không hề thấy chật chội, hương thơm nhàn nhạt quanh quẩn trong xe, đó là mùi hương cơ thể từ ba nàng tỏa ra, tỉ mỉ cảm nhận, mỗi người một vẻ.
"Thanh Nga tỷ, trước kia tổng bộ Khê Dương Ốc có Hàn Thực tọa trấn, tuy rằng hắn không quản sự, nhưng có hắn ở đó, Bàng Thiên Xích ít nhiều còn biết kiềm chế một chút, hiện tại Hàn Thực vừa đi, trong tổng bộ Khê Dương Ốc, e rằng không ai áp chế được hắn nữa." Nhan Linh Khanh đẩy gọng kính bạc, có chút lo lắng nói.