Tần Trục Lộc liếc nhìn Lữ Thanh Nhi một cái, ý hỏi vì sao lại lấy hắn làm đơn vị đo lường?
Lữ Thanh Nhi hùng hồn nói: "Bởi vì cho dù có thêm hai ngươi nữa, ngươi cũng chỉ biết đâm đầu xông thẳng về phía trước, nhưng cục diện hiện tại, cho dù đầu ngươi có cứng đến đâu, cũng chỉ bị đụng cho đầu rơi máu chảy."
Khuôn mặt Tần Trục Lộc hơi cứng lại, đây quả thật là tính cách của hắn. Hắn sẽ không bày ra những tính toán hoa mỹ này, nếu thật sự bị người ta vây công, vậy khả năng lớn nhất là trực tiếp liều mạng tử chiến.
"Tiếp theo cứ chờ bọn họ phân định thắng thua sao?" Hắn chuyển đề tài.
Lý Lạc gật đầu, nói: "Bốn đội cuối cùng còn lại, chính là đồng minh sau này của chúng ta. Mọi người phải thương yêu giúp đỡ lẫn nhau."