Mà hắn của hiện tại, hiển nhiên không có nhiều thời gian để lãng phí đến thế.
Trong mắt Lý Lạc lóe lên vẻ tàn nhẫn, đoạn nghiến răng dùng ý niệm khống chế những giọt máu phân tán, từng sợi máu không ngừng lan tràn, đan vào nhau, dần dần, ngưng kết thành phần còn lại của chú ấn.
Ong!
Khi nét chú ấn cuối cùng hạ xuống, Lý Lạc có thể rõ ràng cảm nhận được chú ấn đỏ thẫm trên cổ tay hắn run lên một cách dữ dội, một luồng ba động kỳ lạ từ đó bộc phát ra.
Xoẹt!