Lý Lạc thì thần sắc lại khá ung dung, Sư Không hiển nhiên không quá coi hắn vào mắt, nên nhiệm vụ xử lý hắn đều giao cho đám Liêm Trọng này, chỉ là nếu đối phương thật sự muốn làm như vậy, vậy thì hắn cũng không ngại thật sự để đối phương biết cái gì gọi là bánh bao thịt ném chó, một đi không trở lại.
Hừ, không đúng, ta đâu phải là cẩu tộc.
"Này, đây là thu hoạch lần này." Lúc này Ngu Lãng đưa Quỷ Diện Quả trong tay qua.
"Đưa cho Triệu Khoát trước đi, hắn chịu đòn thảm nhất." Lý Lạc cười nói.
Lúc này trên người Triệu Khoát còn có từng vệt máu, trông khá là thê thảm, nhưng đây đều chỉ là vết thương ngoài da, với lực phòng ngự của hắn, rất nhanh sẽ có thể hồi phục.