Nam Phong học phủ hôm nay tổ chức một buổi lễ tốt nghiệp long trọng. Các học viên khóa này xem như chính thức kết thúc tu nghiệp. Sau này, bọn họ sẽ đến những học phủ cao đẳng khác của Đại Hạ, hoặc tiếp tục tu hành, hoặc chuyển sang làm những ngành nghề khác. Từ đây mỗi người một phương, có lẽ khó mà gặp lại.
Sau khi đại điển kết thúc, Lý Lạc, Lữ Thanh Nhi, Ngu Lãng, Triệu Khoát bốn người được Lão viện trưởng gọi riêng đến đình viện của lão.
"Lần đại khảo học phủ này, bốn người các ngươi đã bảo vệ được danh hiệu học phủ đứng đầu cho Nam Phong học phủ. Nói thật, lão phu thực sự muốn nói một lời cảm tạ đến các ngươi." Lão viện trưởng cắt tỉa hoa cỏ trong đình viện, rồi quay người lại nhìn bốn người, cười nói.
Triệu Khoát gãi đầu, hắn hiểu rõ, bản thân hắn có đóng góp gì lớn đâu, chỉ là nhờ vào hào quang của Lý Lạc mà thôi.
Còn Ngu Lãng thì cười hề hề, bộ dạng vô tâm vô phế, cứ như thật sự đổ máu, chắn đao cho Nam Phong học phủ vậy.