Ngày thứ hai, khi Lý Lạc mở mí mắt nặng trĩu, đập vào mắt là trần giường quen thuộc trong phòng của hắn. Hắn tặc lưỡi, cổ họng khô khốc, đầu óc cũng truyền đến từng đợt nhức nhối.
Đồng thời, ký ức đêm qua cũng như thủy triều ùa về. Đó là buổi tiệc mừng công quá náo nhiệt, cuối cùng hắn say mèm. Cũng không biết làm sao mà về được.
Hắn chậm rãi ngồi dậy, trấn tĩnh lại tinh thần, rồi kinh ngạc phát hiện y phục trên người đã được thay thành đồ ngủ thường ngày, thân thể sạch sẽ như thể vừa được lau chùi qua một lượt, ngửi kỹ còn vương vấn mùi hương thoang thoảng.
Lý Lạc hơi ngạc nhiên, xuống giường rửa mặt, thay một bộ y phục sạch sẽ. Theo Tương lực trong cơ thể chậm rãi vận chuyển, cơn nhức đầu cũng theo đó giảm bớt. Tinh thần cũng khôi phục lại.
Lý Lạc lúc này mới đẩy cửa ra ngoài.