TRUYỆN FULL

[Dịch] Vạn Tướng Chi Vương

Chương 57: Nhất phẩm luyện chế thất (1)

Rời khỏi học phủ, Lý Lạc không vội trở về lão trạch mà đi thẳng đến Khê Dương Ốc.

Đám thủ vệ bên ngoài Khê Dương Ốc đã sớm quen với việc Lý Lạc thường xuyên xuất hiện ở đây nên cúi đầu hành lễ rồi để mặc hắn tự do ra vào.

Bước vào Khê Dương Ốc tràn ngập hương thơm nhàn nhạt, tinh thần Lý Lạc cũng hơi phấn chấn. Khoảng thời gian học tập này khiến hắn càng thêm hứng thú với nghề thợ luyện tướng.

"Ha ha, Thiếu phủ chủ dạo gần đây đến Khê Dương Ốc thật siêng năng." Ngay khi Lý Lạc đang nghĩ về nhất phẩm linh thủy kỳ quang mà hắn đang luyện tập thì một tiếng cười vang lên bên cạnh.

Lý Lạc nghiêng đầu nhìn thì thấy Trang Nghị phó hội trưởng Khê Dương Ốc đang mỉm cười nhìn hắn.

"Nghe nói Thiếu phủ chủ thức tỉnh Thủy tướng ngũ phẩm?" Trang Nghị có vẻ hiếu kỳ hỏi.

Lý Lạc luyện tập luyện tướng thuật ở Khê Dương Ốc nhiều ngày như vậy, tin tức về việc hắn có Thủy tướng ngũ phẩm đã sớm lan truyền ra.

Lý Lạc nhìn vị phó hội trưởng Khê Dương Ốc đã đầu quân cho Bùi Hạo này, khẽ gật đầu nói: "Đang học luyện tướng thuật cùng Linh Khanh tỷ."

Trang Nghị cười nói: "Nhan phó hội trưởng là cao tài sinh của Thánh Huyền Tinh học phủ, bản lĩnh quả thật không kém, có điều kinh nghiệm còn hơi non. Nếu Thiếu phủ chủ thật sự muốn học tập thì kẻ hèn này tuy bất tài nhưng cũng có thể cho một vài lời khuyên."

Lý Lạc cười cười, Trang Nghị này tốt bụng như vậy, không biết là muốn đưa hắn vào tầm giám sát để xác định tình hình cụ thể của hắn rồi báo cáo cho Bùi Hạo, hay là thật sự muốn chỉ điểm hắn?

Nhưng giữa khuê mật của Khương Thanh Nga và vị phó hội trưởng đã đầu quân cho Bùi Hạo này, lựa chọn của Lý Lạc hiển nhiên không có gì phải do dự.

Vì vậy hắn lắc đầu nói: "Ta thấy Linh Khanh tỷ cũng không tệ. Đợi sau này nếu có nhu cầu, ta sẽ đến tìm Trang phó hội trưởng."

"Vậy thì thật đáng tiếc." Trang Nghị tiếc nuối cảm thán.

Lý Lạc không nói thêm gì, vừa định rời đi thì chợt nhớ ra điều gì đó, nói: "Đúng rồi, Trang phó hội trưởng, trước đây ta nghe Linh Khanh tỷ nói, vật liệu ở một số luyện chế thất của nàng đôi khi bị thiếu hụt. Nghe nói việc thu mua vật liệu là do bên ngươi phụ trách, vậy ngươi có thể kịp thời bổ sung được không?"

Trang Nghị nghe vậy thì nhíu mày, có chút khó xử nói: "Thiếu phủ chủ, đây không phải là vấn đề của ta. Chỉ là đôi khi việc thu mua vật liệu quả thật có chút phiền phức, nên thỉnh thoảng thiếu hụt là chuyện rất bình thường. Đương nhiên, vì Thiếu phủ chủ đã nhắc đến, vậy sau này ta sẽ chú ý hơn về phương diện này."

Đối mặt với lý do thoái thác có vẻ cung kính khách khí nhưng thực chất lại có chút thờ ơ của đối phương, Lý Lạc cũng không nói gì, chỉ nhìn sâu vào đối phương một cái rồi trực tiếp lướt qua.

Trang Nghị nhìn bóng lưng rời đi của hắn, nụ cười trên mặt dần dần khép lại.

"Phó hội trưởng, không ngờ Thiếu phủ chủ này lại đột nhiên thức tỉnh tướng ngũ phẩm, thật khiến người ta bất ngờ." Bên cạnh Trang Nghị, một thuộc hạ trung thành thấp giọng nói.

"Đại khái là hai vị phủ chủ đã để lại cho hắn thiên tài địa bảo quý hiếm gì đó. Dùng bảo bối như vậy cho hắn thật là lãng phí." Trang Nghị nhàn nhạt nói.

"Nhưng chung quy cũng chỉ là ngũ phẩm mà thôi, không tính là quá xuất sắc. Cho nên vị Thiếu phủ chủ này muốn quật khởi cũng không dễ dàng như vậy."

Gã phất phất tay nói: "Hãy truyền tin này cho Bùi Hạo thiếu gia."

"Ngoài ra... Việc thu hồi quyền quản lý nhất phẩm luyện chế thất cũng nên đẩy nhanh một chút. Nhan Linh Khanh kia thật sự càng ngày càng ngứa mắt rồi."

"Vâng!"

Khi Lý Lạc bước vào nhất phẩm luyện chế thất, chỉ thấy bên trong được chia thành mấy chục gian phòng ngăn cách bằng vách thủy tinh, sau mỗi gian phòng đều có một bóng người đang bận rộn.

Trong đó, Lý Lạc còn thấy Nhan Linh Khanh có dáng người cao gầy, nàng mặc áo dài, hai tay đút túi, vẻ mặt lạnh lùng tuần tra.

Chỉ thấy lúc này nàng dừng lại trước một vách thủy tinh, thản nhiên nhìn một gã thợ luyện tướng nhất phẩm hoàn thành việc luyện chế một đạo linh thủy kỳ quang.

Dưới sự chú ý của Nhan Linh Khanh, gã thợ luyện tướng nhất phẩm trẻ tuổi kia có chút căng thẳng, rồi lấy từ bên cạnh một cây Tinh châm nghiệm thủy mảnh dài, trên tinh châm có khắc vạch chia tỉ mỉ.

Đây là Tinh châm nghiệm thủy, như tên gọi của nó, là công cụ dùng để kiểm tra lực tinh luyện của thành phẩm linh thủy kỳ quang đạt đến trình độ nào.

Tinh châm cắm vào bình linh thủy kỳ quang kia, chỉ thấy vạch chia trên đó từ thấp đến cao, dần dần leo lên.

Cuối cùng, dừng lại ở vị trí bốn thành sáu.

Nhan Linh Khanh thấy vậy thì lạnh giọng nói: "Linh thủy kỳ quang có lực tinh luyện như thế này mà đem ra bán thì chỉ làm hỏng danh tiếng của Khê Dương Ốc."

Gã thợ luyện tướng nhất phẩm ủ rũ cúi đầu.

Nhưng Nhan Linh Khanh lại không hề mềm lòng mà nghiêm khắc nói: "Trong lần luyện chế trước, ngươi đã mắc không dưới bốn lỗi sai. Bạch Diệp quả điều chế hỏa hầu không đủ, Nguyệt Quang trấp quá dính đặc, Vô Yên thủy quá loãng, cuối cùng khi điều hòa, Thủy tướng chi lực của ngươi cũng chưa đạt yêu cầu bão hòa."

"Luyện chế lại."

Nói xong, liền xoay người rời đi, đồng thời ánh mắt lạnh lùng quét qua vô số thợ luyện tướng nhất phẩm trong sân, tất cả mọi người đều câm như hến, vùi đầu chuyên tâm luyện chế.