Lúc này.
Thiếu niên trên giường sắt lại nhanh chóng mở mắt, hiển nhiên đây không phải lần đầu bị hạ dược nên mới có thể tỉnh táo lại nhanh như vậy.
Thiếu niên bị giam cầm trong thư phòng này đã mười năm.
Đây là người thứ ba hắn gặp, ngoại trừ tên hạ nhân vô tình xông vào trước đó. Trên khuôn mặt tuyệt vọng của hắn lóe lên một tia hy vọng, nhưng ngay sau đó, khi nhận ra sát khí không hề che giấu trên người Lưu thị, hy vọng liền tan biến. Hắn lại nhìn Lưu ma ma đang bưng nước đi vào.
Hắn ngẩng đầu, muốn há miệng kêu cứu nhưng chỉ phát ra tiếng "a a".