Vu tông sư tay phải bấm quyết, linh khí giữa không trung ngưng tụ thành một khối đá màu xanh trắng xen kẽ, Liễu Mi Trinh nhìn kỹ, mí mắt giật giật:
“Thiên Dương Thạch?”
“Không sai.” Vu tông sư gật đầu: “Nền móng và tường thành của thành trì muốn khắc phù trận, lựa chọn tốt nhất chính là Thiên Dương Thạch.”
Thiên Dương Thạch kiên cố không thể phá hủy, là linh tài nhị giai.
Liễu Mi Trinh nhớ rõ phong địa Hà gia có một mạch khoáng như vậy, có lẽ do khai thác khó khăn, hoặc là muốn tích trữ hàng hiếm, nên dù Hà gia sở hữu một mạch khoáng Thiên Dương Thạch, lượng Thiên Dương Thạch chảy vào phường thị lại chỉ đếm trên đầu ngón tay. Phó gia muốn thu mua số lượng lớn, chỉ sợ phải đến Hà gia một chuyến: