“Đúng vậy.”
Hà Cửu Muội, cái đuôi của Hà Khánh Thường, cũng chẳng coi Phó Vĩnh Nghị ra gì, liếc xéo hắn một cái đầy khinh bỉ, lạnh giọng nói:
“Hà gia chúng ta là thế gia Cửu phẩm mấy trăm năm, đừng nói là quả tửu nhất giai, cho dù là linh tửu nhị giai, tỷ muội chúng ta cũng uống hằng ngày.”
“Cửu muội, muội nói nhiều với hắn làm gì, chẳng phải tự hạ thấp thân phận sao.”
“Đại tỷ nói phải lắm.”