Trong phủ đệ Lâm gia ở Kinh Đô.
Lâm La vừa về đến, Lâm Tuyết Lam liền vội vàng nghênh đón, lo lắng hỏi: "Nhị thúc, sự thể thế nào rồi?"
Lâm La lắc đầu, thở dài một tiếng, rồi lại lẩm bẩm chửi rủa: "Trước kia đại ca chưa bị bắt, từng kẻ trên bàn rượu xưng huynh gọi đệ, bộ dạng như thể vì huynh đệ mà hai bên sườn cắm đao cũng cam lòng, nhưng hiện tại xảy ra chuyện, từng người như rùa rụt cổ, sợ liên lụy đến ta, đến giúp đỡ cũng không chịu."
Lâm Tuyết Lam nghe xong, tâm như rơi xuống vực sâu vạn trượng, đã trọn một ngày, chẳng hay A-Đa giờ ra sao.
"Nhị lão gia, vậy còn Đức Di quận chúa, dù sao nàng cũng là Trưởng công chúa chi nữ, mặc dù Trưởng công chúa đã tạ thế, nhưng chúng ta cùng phụ thân nàng dù sao cũng có chút giao tình, có lẽ có thể cầu Đức Di quận chúa giúp đỡ." Hàn Dương biết Trưởng công chúa vừa mới qua đời, liền nhờ Đức Di quận chúa giúp vớt người, có chút "quá đáng", nhưng hiện tại đã đường cùng, chỉ có thể làm vậy.