Thiên Xuyên thành, một gian sương phòng bình thường nơi hậu cung hoàng thành.
Đêm hè trăng sáng vằng vặc, ánh trăng trong trẻo, chỉ có tiếng côn trùng cùng ếch nhái kêu râm ran là phá đi vẻ đẹp.
Những chiếc đèn lồng gỗ thông chạm trổ màu vàng treo trên hành lang đung đưa theo gió, gió thổi qua mái ngói điện vũ, lùa vào sương phòng.
Lương Cơ, thân vận cung trang màu đen hoa quý, bước nhanh dọc theo hành lang điện vũ cột trụ son đỏ, ánh đèn lồng chập chờn lúc gần lúc xa, hắt lên gương mặt nàng, nửa sáng nửa tối.
Cung nữ hầu hạ ngoài sương phòng thấy người đến, vội khom người hành lễ, nhưng ngây người một hồi mới cất tiếng: "Nô tỳ tham kiến... Quý nhân."