Vầng thái dương treo cao, tiết trời tháng chín, ánh dương độc địa đến chói mắt.
Thắng An Thành, cổng thành đóng chặt, trong thành nhà nhà im ỉm đóng cửa, đường phố vắng tanh tiêu điều, không khí tràn ngập mùi ngải cứu nồng nặc.
Trên đường phố, chỉ lác đác vài người thuộc nha môn hoạt động, trên mặt mỗi người đều bịt khăn trắng, tay cầm bó cỏ bốc khói nghi ngút. Mùi ngải cứu nồng nặc kia, chính là từ làn khói của bó cỏ tỏa ra.
Đúng lúc này, một đội nhân mã từ hướng cổng thành tiến đến. Bọn hắn ai nấy đều cưỡi ngựa, trừ mấy người dẫn đầu, đều mặc giáp trụ sáng chói, lưng đeo cung dài kỳ lạ, mặt mày lạnh lùng.
Kẻ kiến thức rộng rãi, liếc mắt liền nhận ra, ngựa bọn hắn cưỡi là chiến mã. Từ bộ giáp trụ trên người mà xét, đủ thấy đội nhân mã này lai lịch phi thường.