Hai vòng đầu nàng đã là người đứng đầu, vì vậy nàng tuyệt đối không cho phép mình thất bại ở vòng thứ ba, vòng mà nàng tự tin nhất.
“Phá Kiếm Thức.”
Diệp Hi Nguyệt quát lên một tiếng, sau đó cả người bay vút lên không trung, lơ lửng giữa trời, giơ cao trường kiếm, vạt áo bay bay, động lòng người.
“Thức thứ nhất, Khai Thiên!”
Diệp Hi Nguyệt khẽ mấp máy môi đỏ mọng, trường kiếm trong tay phát ra tiếng kiếm reo trong trẻo, một đạo cầu vồng bắn ra từ trường kiếm, thẳng lên trời xanh.