Viên Hựu Xuân cao hứng, trong lòng vui sướng khôn tả.
Bởi vì vừa rồi, thuộc hạ tới báo với hắn, người của Trần Mặc đã tới cầu lương.
Nghe tin này, cả người hắn đều phấn khích, để xem ngươi còn ngang ngược với ta nữa không, giờ thì phải cầu xin ta rồi?
Muốn có lương ư? Cũng được thôi.
“Hãy để tên nhãi ranh Trần Mặc đó đến Thanh Đình huyện dập đầu tạ lỗi trước mặt bản tướng quân, và nói ba lần ta sai rồi, bản tướng quân sẽ xem xét cấp lương cho hắn.” Viên Hựu Xuân nói với Hàn Vũ như vậy.