Cái ôm quen thuộc bao trùm lấy Hạ Chỉ Tình đang trong cơn ác mộng. Trước mắt nàng là một thiếu niên có ngũ quan đoan chính, thân hình vạm vỡ, vừa luyện tập xong, mồ hôi chảy thành từng giọt như hạt đậu trên cơ bắp. Thiếu niên đó chính là Trần Mặc, hắn mỉm cười gọi nàng là Chỉ Tình.
Nàng xấu hổ quay lưng, thiếu niên liền ôm chầm lấy nàng từ phía sau.
Cơ thể Hạ Chỉ Tình trong giấc ngủ khẽ run lên, theo bản năng liền giãy giụa chống cự.
Hạ Chỉ Ngưng tưởng rằng tỷ tỷ mình đang mơ thấy điều gì đáng sợ, liền ôm chặt hơn, không buông.
Thấy không thể chống cự, lại thêm Hạ Chỉ Tình trong giấc ngủ cũng ý thức được mình đang mơ, nàng dứt khoát xoay lại ôm lấy thiếu niên, gò má cọ cọ vào ngực hắn.