Sau đó, Trần Mặc lại nói với Cảnh Tùng Phủ về việc muốn thành lập trọng kỵ binh.
Lần này, Cảnh Tùng Phủ không phản đối.
Hơn tám trăm chiến mã lần này, cộng thêm hơn sáu trăm con lần trước, đã có ngót nghét một ngàn năm trăm chiến mã, việc thành lập một đội trọng kỵ binh năm trăm người, không thành vấn đề.
Quan trọng nhất là, lần này Trần Mặc mang về từ Hạ Lâm hàng trăm ngàn quan tiền, cùng rất nhiều trang bị, thêm vào đó, Dương Danh Quý thân vong, toàn bộ Hạ Lâm chỉ còn lại đội quân của Trần Mặc, việc nuôi dưỡng năm trăm trọng kỵ binh, hoàn toàn có khả năng.
“Trọng kỵ binh yêu cầu cả người và ngựa đều phải khoác giáp, nhân giáp đã có sẵn, hiện tại chỉ thiếu mã giáp, còn về binh khí, tốt nhất nên dùng trường mâu phối yêu đao. Cái gọi là ‘dài một tấc mạnh một tấc’, trường mâu đối với trọng kỵ binh, quả thật là như hổ thêm cánh, còn thích hợp để xung trận.” Cảnh Tùng Phủ đã từng thấy trọng kỵ binh thực sự, nên có thể đưa ra nhiều đề xuất.