Thiên Xuyên sừng sững làm kinh đô đã mấy trăm năm, của cải tích lũy nhiều không kể xiết, dù là Từ Quốc Trung cũng không cách nào chuyển đi toàn bộ trong thời gian ngắn.
Mà Cần Vương đại quân vốn dĩ chẳng đồng lòng, đã phải đổ máu hy sinh quá nhiều, nay gian nan lắm mới đánh vào được Trấn Thiên môn, một tòa thành chất đầy vàng bạc châu báu hiển hiện ngay trước mắt, há có thể không động lòng?
Bởi vậy, Tây Lương quân ra tay trước.
Sáng ngày hai mươi tư tháng tư, bọn chúng tiến vào Thiên Xuyên thành. Dân chúng Thiên Xuyên vui mừng khôn xiết, nhà nhà mở cửa đón chào, tiếng hò reo vang vọng khắp nơi. Lúc này, vẫn còn tàn quân ngụy triều chưa kịp rút lui, dân chúng liền ném đá tới tấp, khiến bọn chúng ôm đầu tháo chạy, chẳng dám phản kích.
Dân chúng Thiên Xuyên ngỡ rằng Tây Lương quân là nghĩa quân đến cứu giúp, nhưng ác mộng đã nhanh chóng ập tới.