Ngày mồng năm tháng tám.
Tại huyện Long Môn, Trần Mặc chính thức ban bố hịch văn thảo phạt nghịch tặc, truyền khắp thiên hạ.
"Sinh ra giữa lúc Đại Tống suy vi, nghịch tặc trong thiên hạ nổi lên khắp nơi, Tống cùng nghịch tặc không đội trời chung, vương nghiệp ắt không thể tạm bợ, ta và các ngươi cần phải phò tá Đại Tống, tru diệt hết thảy bọn ác tặc.
Kẻ phản nghịch, vốn là phường mưu lợi, từ xưa đã có, người người đều muốn tiêu diệt. Thế nhưng từ xưa đến nay, bọn chúng vẫn chưa bao giờ bị diệt sạch, bởi lòng tham khó lòng trừ bỏ. Có nghịch tặc lớn, có nghịch tặc nhỏ, nghịch tặc lớn mưu đồ đoạt nước, nghịch tặc nhỏ trộm cắp của cải, đều là những kẻ làm việc ngoài vòng pháp luật, hại người lợi mình, không được thế gian dung thứ.
Chủ nhân đất Lũng Hữu, đời đời chịu ơn sâu của hoàng triều, được Đại Tống chở che qua bao thế hệ, vậy mà chẳng màng báo đáp thâm ân. Khi triều đình bị lũ nghịch tặc như Hoài, Sùng uy hiếp, chẳng những khoanh tay đứng nhìn, ngược lại còn làm chuyện đại nghịch, mưu đồ soán ngôi nhà Tống... Nay ta quyết định thống lĩnh tam quân, từ hôm nay, ba cánh quân từ Ngu Châu xuất binh, thảo phạt nghịch tặc Lũng Hữu, tung hoành khắp Lũng Hữu, đóng quân tại Tần Quan, phạt Hà Tây, chiến Hà Đông, bôn tập ngàn dặm, khiến thiên hạ kinh hãi. Lấy chút lực mọn, tụ hợp thành dòng nước lớn, sự nghiệp của ta và các ngươi, ắt sẽ lưu danh thiên cổ."