Thấy ánh mắt của dân chúng xung quanh đều đổ dồn về phía này, Lữ Thống lập tức sai người đi bẩm báo Ngô Trường Lâm, còn hắn thì dẫn người tiến lên nghênh đón: “Lữ Thống bái kiến Hầu gia.”
Lữ Thống cúi người thi lễ với Trần Mặc, rồi nói thêm: “Hầu gia đường xa giá đáo, vất vả mệt nhọc, chủ nhân nhà ta đặc biệt sai tiểu nhân đến đón Hầu gia, đưa ngài đến nơi nghỉ ngơi, ngày mai sẽ an bài cho Hầu gia gặp mặt tiểu thư.”
“Không vội.”
Trần Mặc xuống ngựa, phất tay với Lữ Thống, nói: “Lần này vượt sông, hành sự có phần vội vàng, còn nhiều vật phẩm thành hôn chưa chuẩn bị đầy đủ. Nghe nói Vĩnh Khang phồn hoa náo nhiệt chẳng kém gì kinh thành, đã cập bến rồi thì nên vào thành mua sắm một phen.”
“Hầu gia không cần khách khí, vẫn nên theo tiểu nhân đến nơi nghỉ ngơi thì hơn.” Lữ Thống đáp.