Sa tặc hoành hành ngang ngược, thêm vào đó cục diện Tây Vực cũng không thái bình, dần dà, thương nhân đến Tây Vực làm ăn càng ngày càng ít.
Thương nhân thưa thớt, phường thị chẳng còn việc gì để làm, tự nhiên người cũng vắng vẻ, dần dần lạnh lẽo tiêu điều.
Bất quá, dù tiêu điều, lợi nhuận kếch xù vẫn khiến không ít người chấp nhận mạo hiểm.
Hương liệu Tây Vực nức tiếng gần xa, nếu đến Tây Vực nhập hàng, đối với thương nhân Đại Tống chẳng khác nào mua rau ngoài chợ.
Ngược lại, rau quả rẻ mạt ở Đại Tống, hay lương thực tầm thường, lại có thể bán với giá cao ngất ngưởng ở Tây Vực.