Đêm khuya tĩnh mịch buông xuống, vầng trăng tròn vành vạnh từ phương xa chầm chậm nhô lên giữa không trung, làn gió thu thổi tan đi hơi nóng còn sót lại, khẽ lay động những tán lá cây long não ngoài phòng tắm, tạo nên âm thanh xào xạc.
Trong làn nước ấm, Trần Mặc từ phía sau ôm lấy thân thể kiều diễm nóng bỏng của Ngọc Châu, xoay gương mặt thanh tú của nàng đối diện với hắn, cúi đầu ngậm lấy đôi môi căng mọng, mềm mại.
Hàng mi nàng khẽ run rẩy, đôi mắt ngập ý xuân từ từ khép lại, đáp lại nụ hôn của Trần Mặc.
Hắn vừa hôn nàng, vừa ôm lấy thân thể mềm mại đứng lên.
Đôi chân Ngọc Châu thon dài, không mập cũng không gầy, tràn đầy sức sống.