Tuyên Hòa năm thứ bảy, ngày mười bảy tháng tám, mặt trời đã lên cao, xua tan đi phần nào cái lạnh lẽo của đất trời.
Trần Mặc cùng đoàn người đã tiến sâu vào trung tâm Ngu Châu, có thể nói hành trình lần này quá mức thuận lợi, nói là thế như chẻ tre cũng không hề quá đáng.
Hổ Tiệp Quân dưới trướng Viên Hựu Xuân đã cướp bóc được vô số tài vật, lương thực, thậm chí là cả nữ nhân. Liên tiếp giành chiến thắng khiến chút cảnh giác cuối cùng trong lòng bọn chúng hoàn toàn tan biến, cho rằng quan quân Ngu Châu cũng giống như đám quan quân mà trước kia bọn chúng từng đối phó ở phương Bắc, chẳng đáng nhắc tới.
Tình hình hiện tại đúng là như vậy, những thành trì đã bị phá, quan binh trong thành đều như chim sợ cành cong, thấy đại quân kéo đến liền lập tức tháo chạy.
Cảnh này khiến Hổ Tiệp Quân cười đến ngoác miệng, chế nhạo đám quan binh chỉ là một lũ giá áo túi cơm.