Lương Cơ ôm mặt, ho ra một ngụm máu tươi: "Từ Quốc Trung to gan, ngươi dám phạm thượng?"
"Bệ hạ..." Lương Cơ nhìn Sở Nam, nhưng hắn sợ đến mức không dám hé răng.
Lương Cơ thất vọng, đường đường là thiên tử mà ngay cả dũng khí quát mắng cũng không có.
"Thái hậu băng hà, thần sợ bệ hạ quá mức đau buồn, nên đặc biệt chuẩn bị một chén rượu, đến dâng lên bệ hạ." Từ Quốc Trung ra hiệu, thái giám phía sau lập tức bưng khay đi về phía Sở Nam.
"Thái hậu..." Nghe vậy, mắt phượng Lương Cơ trợn tròn, tay nhỏ che miệng, ánh mắt kinh hãi. Thái hậu đang yên đang lành sao lại băng hà, khả năng duy nhất là bị Từ Quốc Trung hạ độc thủ. Hai hàng nước mắt trong suốt cũng lăn dài trên gò má nàng.