"Ngươi cũng có chuyện quan trọng muốn bàn bạc ư?"
Trần Mặc ngẩn ra, mọi chuyện đều dồn đến cùng một lúc.
"Hầu gia có việc cần phải làm sao? Việc của ta không gấp, tối nói sau cũng được." Ninh Uyển khẽ khàng lên tiếng.
"Ừm, được." Trần Mặc suy nghĩ một chút, rồi đáp: "Vậy đợi ta xong việc sẽ đến tìm ngươi."
"Vậy Hầu gia cứ bận việc trước, ta xin lui." Thấy ánh mắt Trần Mặc không dừng lại trên người mình dù chỉ một khắc, Ninh Uyển mím đôi môi hồng, đè nén tâm tư dị thường trong lòng, khẽ cúi người hành lễ rồi lui xuống.