Nhìn đám giáp sĩ ùa vào, sắc mặt Tiêu Toàn lập tức biến đổi, nhưng hắn vẫn không mất phong độ, chỉ có hai tên gia phó đi theo là sợ đến tái mét mặt mày.
“Kẻ nào cho các ngươi xông vào đây? Không biết bản hầu đang thiết yến đãi khách sao? Cút ra ngoài!” Trần Mặc quát lớn với Tôn Mạnh.
Tôn Mạnh vừa định dẫn giáp sĩ rời đi, lại bị Trần Mặc gọi giật lại: “Xông vào vô lễ như vậy, làm kinh sợ Tiêu công tử, còn không mau tạ tội với Tiêu công tử.”
“Tôn mỗ mạo phạm công tử, xin công tử thứ tội.” Tôn Mạnh cúi người trước Tiêu Toàn, sau đó mới dẫn đám giáp sĩ rời khỏi đại sảnh.
Đợi Tôn Mạnh đi rồi, Trần Mặc cười nói với Tiêu Toàn: “Thuộc hạ vô ý, đắc tội Tiêu công tử, bản hầu ở đây thay mặt tạ lỗi, mong Tiêu công tử thứ cho.”