Phần Thiên Tháp rốt cuộc vẫn chưa hoàn toàn phong tỏa được Bắc Tuyền Sơn, địa mạch thủy chung vẫn tương liên cùng thiên địa bên ngoài.
Chẳng qua là do cảnh giới của Cố Nguyên Thanh, không đủ để giữa muôn vàn công kích quấy nhiễu của Phần Thiên Tháp mà quan sát được thiên địa bên ngoài.
Mà lúc này, trong lúc giao chiến hắn cùng Bắc Tuyền Sơn nhân sơn hợp nhất, tâm thần không linh, thiên địa bên ngoài kia rốt cuộc lại hiển hiện trong tâm thần hắn, Thiên Điếu cũng có lĩnh ngộ khác, đột phá thủ đoạn sơ cấp nhất.
Một sợi dây câu phá vỡ hư không liền trực tiếp xuất hiện bên cạnh Kỷ Thanh Vân, đạo uẩn cùng thần ý hóa thành móc câu, theo Cố Nguyên Thanh giơ tay giật cần, liền hướng nhục thân thần hồn Kỷ Thanh Vân câu tới.
Kỷ Thanh Vân không nhìn thấy bên trong Bắc Tuyền Sơn, phần lớn tinh thần ý chí của lão đều đặt trên Phần Thiên Tháp, dù đạo tâm báo động, lão cũng chỉ cho rằng Cố Nguyên Thanh lại muốn thi triển thủ đoạn đặc thù công kích Phần Thiên Tháp, căn bản không ngờ công kích sẽ đột phá được phòng thủ của Phần Thiên Tháp.