Đồng La Đại Tôn nghe vậy gật đầu tán đồng: "Nói cũng phải, Lão tổ từng nói, Thực Thiết Tộc chúng ta không giống nhân loại các ngươi giảo hoạt, cho nên mọi việc đều phải theo quy củ, nếu không dễ bị thiệt thòi."
Bị người ta nói thẳng trước mặt là giảo hoạt, Cố Nguyên Thanh vẫn là lần đầu tiên, khóe miệng khẽ run lên, giống như khuyên bảo trẻ con mà nói: "Vậy hay là ngươi quay về hỏi lại một chút?"
"Được, vậy ta đi hỏi lại." Đồng La Đại Tôn gật đầu.
Nói xong, nó liền cưỡi mây mù rời đi. Đừng thấy dáng vẻ nó không thông minh lắm, nhưng thuật pháp hư không mà đi, cưỡi mây đạp gió này lại thuần thục vô cùng. Tuy không phán đoán được thực lực cụ thể của nó, nhưng từ khí tức phát ra, chỉ sợ còn trên cả Lan Đình Liệt!
Nhìn bóng dáng nó đi xa, Cố Nguyên Thanh nhịn không được bật cười, một lát sau, mới tự nhủ: "Cũng thật thú vị."