"Ngọn núi này quả thực cổ quái, bất quá, chỉ cần không nguy hiểm đến tộc ta, liền không cần phải quản, ít xen vào chuyện của người, mới có thể ít... Nhân quả? Đúng, chính là nhân quả."
Đến lúc này, Cố Nguyên Thanh rốt cuộc thở phào một hơi.
Ẩn vào hư không, tuy nói vẫn chưa thoát khỏi Ma Vực, nhưng tu sĩ bình thường căn bản không thể tìm thấy tung tích của Bắc Tuyền Sơn nữa. Hắn không biết đối mặt với Thiên Nhân có hữu dụng hay không, nhưng hắn tự tin cho dù là Hư Thiên Cảnh cũng không thể ép Bắc Tuyền Sơn ra khỏi Ma Vực.
Không Gian Chi Đạo huyền diệu khó lường, Hư Thiên Cảnh chỉ là mới chạm vào, chỉ có Thiên Nhân mới miễn cưỡng nắm giữ một chút.
Cố Nguyên Thanh cũng chỉ là cảm ngộ một chút đạo uẩn, chứ không tính là nắm giữ. Hắn có thể làm được như vậy, chỉ vì hắn là Sơn Chủ, thao túng lực lượng vốn thuộc về Bắc Tuyền Sơn mà thôi.