Cố Nguyên Thanh cảm thấy thần sắc và ngữ khí của Lý Thế An có chút kỳ quái, nhưng chỉ cho rằng đối phương quan tâm đứa trẻ này, cũng không nghĩ ngợi nhiều.
"Để ta xem thử."
Cố Nguyên Thanh nhìn về phía đứa trẻ đang say ngủ này, trong lòng chợt khẽ rung động, dường như có chút cảm giác quen thuộc.
Hắn đã là tu sĩ Thần Đài, bất kỳ dao động nào trong đạo tâm đều khó thoát khỏi tâm niệm, chỉ là không hiểu vì sao lại như vậy, đột nhiên một ý niệm xẹt qua, chẳng lẽ đứa trẻ này có duyên phận thầy trò với ta?
Đè nén mọi ý nghĩ, hắn không nhận đứa trẻ từ tay Lý Thế An, mà trực tiếp dùng thần niệm dò xét vào trong cơ thể nó.