Cố Nguyên Thanh không đáp lời, chỉ thương hại nhìn Quý Hiền, nói: "Nếu năm xưa ngươi chết đi, cũng coi như là anh hùng của nhân tộc, đâu cần sống đê hèn đến vậy."
Quý Hiền thần sắc cứng đờ, đáp: "Tiền bối nói đùa, người sống ở đời, ai lại muốn chết?"
Cố Nguyên Thanh nói: "Vậy ngươi càng không nên đến đây, nhất là dẫn theo bọn chúng."
Quý Hiền trầm mặc một lát, nói: "Không phải ai cũng như tiền bối, tu vi cao thâm, có thể chọn con đường mình muốn đi."
Cố Nguyên Thanh thản nhiên nói: "Năm đó ta không cố ý giết ngươi, không phải vì ta nhân từ, mà là vì Thiên Nhân của nhân tộc quá ít. Nhưng hiện tại trên người ngươi đã không còn gánh vác vận mệnh của nhân tộc nữa!"