Lúc này trăng đã hạ xuống phía sau đỉnh Mang Sơn, bóng rừng liễu trở nên rất lớn chùm hết lên Bạch Vân Quan, thế lửa bên trong ngày một hung bạo, lưỡi lửa liếm lên bầu trời thâm đen, làm bầu trời đêm gần đó như đỏ rực lên. Tiếng lôi hỏa đạn nổ vẫn vang vọng không dứt, người trong đạo quán đang bỏ chạy tứ tán, bọn họ không chống lại nổi đám hắc y nhân hung mãnh tập kích bất ngờ kia.
Chỉ có một bóng người vẫn đang gầm gứ chuyến đấu không lui.
Tiếng chim kêu lại lần nữa thay đổi, từ thong dong trở nên kịch liệt, Ân Nhị Hổ cả kinh, nhanh chóng vén nắp chạy về phía tiếng kêu.
Cu cu cu ~~~
Miệng Hầu Tử phát ra tiếng kêu dài, hướng về phía Ân Nhị Hổ, trong bóng đêm nhập nhèm, nương theo ánh lửa từ Bạch Vân Quan hắt ra, hắn nhìn thấy một cái bao tải.