Trần Trúc sau khi được băng bó xong thì người bất lương đưa hắn lên xe ngựa, chở thẳng tới nha lao huyện nha Vạn Niên. Lão Trương thấy sắc trời đã tối, nói:" Hai ngươi đều chỉ có một mình ở Trường An, hôm nay lão phu kiếm được ít tiền, mời cả hai tới Nhà ăn lớn phường Tấn Xương, ăn thử thịt cừu nguyên nồi ở nơi đó nhé."
Ngụy Miện cười nhạt:" Đánh cược còn chưa rõ thắng bại, ông dã coi là tiền trong túi rồi, đợi lúc đó không có tiền mà trả, huynh đệ ta không thanh toán hộ đâu đấy."
Lão Trương cười thoải mái:" Đánh cược thế này khác gì là tặng tiền đâu."
Mấy ngày qua tiếp xúc với Lão Trương cũng biết ông ta không phải người vô tri cuồng vọng, Lưu Ngọc hạ thấp giọng hỏi:" Ông không sợ Toánh Xuyên Trần thị à?"
Lão Trương vỗ ngực:" Dưới biển cáo thị của huyện nha Vạn Niên từng xích đại công tử Thôi thị, khi đó ai cũng bảo huyện tôn nhà chúng ta làm chuyện dại dột, huân quý đợi xem huyện tôn gặp họa. Tình hình khi đó căng thẳng thế nào, hai người các ngươi thong thả hỏi mọi người trong huyện nha sẽ biết."