Lý Tích đi rồi, mặt hầm hầm rời lều Vân Sơ.
Những lời của Vân Sơ chắc chẳng lọt tai Lý Tích đâu, bọn họ luôn cho rằng, chỉ cần bỏ ra chút ân huệ thôi, người dưới sẽ sống chết vì họ, ở cái xã hội Đại Đường bán nô lệ này, tư duy ấy là rất bình thường.
Cái kế hoạch trưởng sử mà Lý Tích muốn làm, Vân Sơ thấy chẳng đi được tới đâu cả, nói nghe ra có vẻ hay, song vẫn là xuất phát từ thủ đoạn chia rẽ, cân bằng của triều đình thôi.
Trọng điểm là phủ binh thì họ chẳng quan tâm tới, cứ cho là kế hoạch này thành công, tướng quân không nắm giữa quyền lực tuyệt đối nữa, trưởng sử đúng là đã tạo thành thế lực cân bằng trong quân.
Nhưng quân thì sao? Nếu ở Trường An không có y không đưa phủ binh vào thành kiếm đường sống, bây giờ họ chỉ nhìn thấy đám phủ binh già nua gầy yếu, chứ tinh binh à? Nằm mơ.