Tới khi trời chuyển tối, Vân Sơ phải đi tuần tra, không thể ở lại trong lều nữa, được Ngu Tu Dung giúp mặc khải giám, đấm ngực hai cái rất mạnh, thể hiện minh rất phẫn hận, tay khác rất nhẹ xoa mông lão bà.
"Cố chịu, qua đại điển phong thiện chúng ta sẽ về Trường An." Vân Sơ an ủi:
Ngu Tu Dung dựa đầu vào vai y, giọng hơi phụng phịu:" Phu quân toàn lừa người ta, bệ hạ phong thiện cái gì, rõ ràng là đi chinh phục Sơn Đông, Hà Bắc, chẳng biết khi nào mới kết thúc."
"Lừa bản thân mà thôi, cuộc sống mà, không lừa dối một chút sao sống qua được."
Vân Sơ rút tay khỏi người Ngu Tu Dung, giũ áo choàng ra ngoài.