Cưỡi ngựa đi dưới trời mưa suốt nửa ngày rồi, Vân Sơ định ngồi nghỉ một chút, uống vài chén rượu cho ấm người, không định tiếp xúc với ai hết. Đáng tiếc, y tính sai rồi, trước kia y là tên tiểu lâu la, có thể ẩn thân dễ dàng, bây giờ khác, người chức cao quyền lớn như y, đi tới đâu thì nơi đó là trung tâm.
Vân Sơ đi tới đâu, bất bể là quan viên hay binh sĩ đều thi lễ.
Lão Hoàng là người đầu tiên phát hiện ra Vân Sơ, chủ động đi tới:" Sao không tới bên bệ hạ?"
Vân Sơ nhìn đám tướng lĩnh trẻ trong quân:" Nhường cho bọn họ, lỡ được bệ hạ nhìn trúng, bớt đi được không ít thời gian chịu khổ trong quân, bây giờ quân đội thăng tiến không dễ."
Nhìn Lão Hoàng mặc giáp, y nói thêm:" Lão Hoàng, ông già rồi, hay là lui đi, tuổi cả đống rồi còn vất vả thế này, không đáng."