Nếu Vân Sơ thuận tay, y sẽ giết Từ Kính Nghiệp như giết một con kiến chẳng cần đắn đo nhiều, chứ nếu bảo y coi Từ Kính Nghiệp như đối thủ, hay mối đe dọa để phải loại bỏ thì đánh giá cao hắn quá rồi:" Trước kia ở Cam Châu, ta đúng là có ý giết hắn, sau khi hắn nhảy núi trốn thoát, ta chẳng còn hứng giết hắn nữa, chủ yếu là thấy nếu giết hắn sẽ là bất công với Anh công."
Lý Tích trầm ngâm:" Ngươi sở dĩ giao những người đó cho lão phu là vì phát hiện, những người tiêm nhiễm, một phần là do lão phu phái đi?"
Vân Sơ gật đầu:" Tin báo về nói, nhân mã dưới trướng Từ Kính Nghiệp đã chia thành hai phe rất rõ ràng. Người của ta cũng thử lôi kéo người vẫn một mực đi theo Từ Kính Nghiệp nhưng không ích gì, Ôn Nhu đoán, những người đó hẳn là người của Anh công ngài."
"Có điều thú vị là giữa hai nhóm nhân mã của chúng ta còn một nhóm người chẳng chút liên quan, vậy mà ý chí vẫn kiên định không dời. Bọn ta từng tưởng rằng đó là những người trung thành thực sự. Kết quả Trương Giản Chi thăm dò ra, những người đó không phải của Bách kỵ ti thì cũng là nhân mã của hoàng hậu."
"Lần này hai đám người không đáng tin đó vào Đại Đường, ta cho rằng Từ Kính Nghiệp đã quy thuận hoàng hậu."