Người Hồ còn chưa kịp bắn ra ba mũi tên kia thì bị mưa nỏ tiễn bao phủ, hỏa thượng không kìm được tiếng thở dài. Một mũi nỏ tiễn xuyên qua người hắn, khiến hắn bay ra phía sau, ghim vào đầu gối Quan nhị gia.
Đại hoàng nỏ trong quân dám tùy ý vận chuyển tới đây, thứ khốn kiếp đó đáng chém.
Người Hồ toàn thân trúng mười mấy nỏ tiễn, nhìn về phía hòa thượng, thều thào:" Mong đại sư siêu độ cho ta."
"Thí chủ đi thanh thản, vạn sự có bần tăng rồi." Hòa thường thấy không còn nỏ tên bắn vào nữa, lại ngồi khoanh chân bên đống lửa đọc Đại từ đại đi vãng sinh chú cho người Hồ, dù nói thế nào, người Hồ này là người tốt nhất mà y gặp được hôm nay:
"Đa tạ ..." Người Hồ lẩm bẩm: