Thành Tấn Dương yên bình đã lâu đột nhiên có hơn 200 thi thể không tai bị kéo ra khỏi thành, nghe nói phía am Minh Đạt cũng lén chôn hơn trăm thi thể nữa.
Những thi thể này được xe trâu chở đi, bên trên chỉ đậy qua loa bằng tấm chiếu rách, thứ đó hiển nhiên chẳng che đậy được gì, nhiều kẻ hiếu sự chỉ cần cúi đầu xuống là thấy thi thể đông cứng, từ cách ăn mặc rõ ràng chẳng phải nhà tầm thường. Vài người hôm qua họ còn nhìn thấy nói cười ra vào chốn xa hoa, vậy mà hôm nay đã thành người chết rồi.
Trong khi bách tính bình thường không hiểu chuyện gì xảy ra nơm nớp lo sợ thì thương cổ đương đại càng phấn khích, càng thêm coi trọng sở giao dịch Tấn Dương, đến nhà công thần khai quốc mà vị đó cũng nói giết là giết, vậy sợ gì nữa. Thế là vèo một cái quỹ đảm bảo sở giao dịch tăng lên tới 80 vạn.
Số tiền này cơ bản bằng thuế một năm của Hà Đông Đạo, có khi còn cao hơn một chút.
Từ hôm đó trở đi Vân Sơ cơ bản không tới sở giao dịch nữa, y chỉ ở dịch quan tiếp khách, đợi thêm ba ngày, xuất hiện đơn mua dài hạn, y liền yên tâm.